Nói lắp
Hai người cùng đi dạo trong công viên. Một người mắc bệnh nói lắp. Hai người nói chuyện, người nói lắp bắt đầu:
- Này... mày... có... nhìn... thấy... cô... gái... xinh... đẹp... kia... không?
- Ðâu ?
- Cô... ấy... đi... mất... rồi.
- Thế mà cũng nói.
- Kìa... mày... có... thấy...
Người bạn kia rất bực mình rồi nên nói bừa luôn cho qua chuyện:
- Rồi tao thấy rồi.
Anh chàng nói lắp hỏi:
- Mày... thấy... rồi... sao... còn... dẫm... vào... bãi.. phân... chó... vậy?
.............
Đùa chữ nghĩa
Tại cổng một cơ quan, sau khi xuống xe, tắt máy, người đi xe vẫn không chịu dẫn bộ theo tấm bảng ghi tại đây. Anh bảo vệ liền gắt:
- Này anh kia, sao không dắt xe vào mà đứng cản đường không cho xe khác vô?
- Tại bảng ghi "xuống xe, tắt máy..." mà không thấy ghi "trả số" nên em dẫn bộ không được ạ!
- Bác Hai ơi, bác mua xe rồi hả, xe gì vậy bác?
- Ừ, chiếc "Quay - tè".
- Ủa, con nghe nói có xe Quay (Wave) Nhựt, Quay Trung Quốc, Quay An-pha, làm gì có Quay tè?
- Sao không có mậy! Không "Quay tè" thì làm sao thằng Út nhà tao bị "què tay"!
...............
Hàng xóm
- Tại sao cậu lại đem bán chiếc kèn đồng gia bảo của nhà cậu thế? - Người bạn hỏi một nhạc công.
- Vì mình được biết, ông láng giềng vừa xin được giấy phép mua súng.
Hai người láng giềng nói chuyện với nhau:
- Rất tiếc là mấy con gà nhà tôi đã mổ sạch số hạt hoa vừa gieo bên vườn nhà bác.
Người kia đáp:
- Chuyện vặt ấy mà. Con chó nhà tôi đã cắn chết mấy con gà của nhà ông.
- Không sao. Vợ tôi đã chẹt chết con chó nhà bác bằng ôtô.
- Tôi biết rồi, vì chính tôi đã chọc thủng lốp xe của bà nhà.
- Thế à! Tiện đây tôi hỏi, nhà bác mua bảo hiểm hỏa hoạn chưa?
,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,
Những tay trộm cướp
Một người bị kết án tử hình khẩn cầu tòa giảm án. Quan tòa bảo:
- Anh đã phạm tội tày trời làm sao chúng tôi tha được? Nhưng có thể chấp thuận cho anh được quyền chọn lựa cách chết.
Tử tù vội nói:
- Xin đội ơn ngài. Xin cho tôi được chết... già!
- Trước khi chấp nhận hình phạt treo cổ, anh có muốn làm một điếu không?
- Không, cám ơn ông... tôi sợ ghiền mất!
o O o
Cảnh sát hỏi một tên trộm:
- Mi hay trộm cắp phải không?
- Có đôi lần.
- Ở những nơi nào?
- Ở đâu đó.
- Được rồi, trước tiên phải giam mi lại!
- Chừng nào mới thả tôi ra?
- Sớm muộn!
...................
Để thuốc nó giết
Có người kia rao bán thuốc diệt rệp. Mọi người đổ xô ra mua, một loáng thì hết. Lúc đấy mới có người hỏi:
- Thế diệt rệp bằng cách nào ?
- Bắt được rệp, chỉ cần vạch mồm nó ra, bỏ thuốc vào là nó chết ngay!
- Nếu bắt được rồi thì chúng tôi tự giết chứ cần gì đến thuốc.
- À, trước kia là thế, nay có thuốc rồi, cần gì phải tự giết, để thuốc nó giết chứ
...............
Thư nhà
Con trai yêu quý!
Mẹ viết thư này thật chậm vì biết rằng con đọc không được nhanh lắm. Gia đình ta đã chuyển nhà rồi vì ba con đọc báo thấy nói rằng hầu hết các tai nạn xảy ra trong bán kính 20 dặm gần nhà. Mẹ không thể cho con biết địa chỉ mới được vì gia đình chủ trước đã mang số nhà của họ đi để đỡ phải thay đổi địa chỉ.
Nơi ở mới có một cái máy giặt lạ kiểu. Ngày đầu tiên, mẹ thả vào đó 4 cái áo sơ mi, giật sợi dây và chúng bị nước cuốn mất tích.
Ở đây mưa hai lần mỗi tuần. Cơn mưa đầu tiên kéo dài 3 ngày và cơn mưa thứ hai 4 ngày.
Chiếc áo con dặn mẹ gửi, dì Sue nói rằng cúc của nó sẽ làm thư quá nặng nên mẹ đã cắt hết cúc ra và bỏ vào trong túi áo.
Chị gái của con mới sinh sáng nay. Mẹ không biết đứa bé là trai hay gái nên không biết con đã trở thành cậu hay dì của nó.
Cậu John của con rơi xuống hầm ủ rượu whisky. Có mấy người định kéo cậu lên nhưng cậu đánh trả dữ dội làm họ phải bỏ ý định, còn cậu thì chết đuối. Gia đình ta đem cậu đi hoả táng và cái xác cháy 3 ngày liền.
Chiếc xe tải trong đó có 3 người bạn của con bị rơi xuống sông khi đang qua cầu. Người lái xe ngồi đằng trước thì chui được qua cửa sổ và bơi vào bờ. Hai người ngồi sau chết đuối vì không đóng được cửa hậu.
Lần này chỉ có chừng ấy tin thôi. Không có gì nghiêm trọng xảy ra cả. Nếu con không nhận được thư này, nhớ báo cho mẹ biết và mẹ sẽ gửi thư khác cho con.
Thương yêu.
Mẹ của con.
................
Dàn xếp được
Hai ông hàng xóm nói chuyện với nhau:
- Này ông bạn ơi, con gà của tôi chạy qua phá hỏng mấy vồng rau của ông, tôi lấy làm ân hận hết sức.
- Có gì đâu mà ông phải ân hận. Con chó của tôi đã cắn chết con gà của ông rồi.
- Thế à, càng hay. Tin ấy khiến tôi yên tâm vô cùng vì chiếc xe hơi của tôi vừa cán chết con chó của ông.
................
Khoác lác
- Cậu biết không, tớ biết ở Châu Mỹ có một cây cổ thụ đã sống được 2000 năm.
- Đừng có lừa tớ nhé, tớ đọc sách thấy nói rằng, người ta mới phát hiện ra Châu Mỹ 500 năm nay thôi.
o O o
Một nhà văn vốn rất hay huênh hoang về thành tích văn chương của mình, nói:
- Khi tôi hai mươi tuổi mọi người cấm tôi hút huốc vì sợ thuốc lá làm giảm khả năng trí tuệ của tôi.
- Thế tại sao anh không nghe lời? - Một người hỏi.